Vua mua sắm tam giới

Chương 32



Chương 32: Nghe nói cậu cảm thấy bản thân mình rất cao?

“Trâu bò vãi!”

“Đệch! Ông lớn có khác! Sướng vãi!”

Trương Côn và Lâm Vỹ là hai người phản ứng đầu tiên. Cả hai nhảy cẫng lên, hò hét điên cuồng!

Ngay sau đó, toàn bộ sinh viên Hoa Hạ đến cổ vũ đều sôi trào, tiếng hoan hô dậy trời, còn sôi động gấp trăm ngàn lần vừa rồi.

“Không thể nào, sao có thể chứ?”

Lã Hạ Hầu vốn đang cực kỳ hưng phấn liền choáng váng cả người, giống như bị một bàn tay vô hình bóp chặt cổ họng!

Nick và Bob ở bên cạnh cũng định nói thế, nhưng lời đến bên miệng lại hóa thành một tiếng thở dài.

Có gì mà không thể chứ?

Chẳng lẽ lúc trước họ sẽ nghĩ rằng Nick thua trắng Lý Hạo sao?

Chẳng lẽ lúc trước họ sẽ nghĩ rằng Lý Hạo có thể chạy nhanh hơn Bob khi đã uống thuốc sao?

Những chuyện ấy họ đều3tin chắc không thể xảy ra, thế mà Lý Hạo vẫn làm được từng cái một đấy thôi.

Thằng nhóc Phương Đông này hệt như sinh ra để phá vỡ thế giới quan của họ.

“Đừng thở dài, Jack vẫn đang dẫn trước mười hai điểm cơ mà! Cậu ấy sẽ không thua đâu, chúng ta sẽ không thua!”

Lã Hạ Hầu gạt mồ hôi trán, có phần mất kiểm soát túm cổ áo Bob hét ầm lên.

Cậu ta sắp bị Lý Hạo chọc điên rồi, thằng đáng ghét này, thật sự không có cách nào áp chế được sao?

Trong sân đấu, quyền khống chế bóng đã đổi, rốt cuộc Lý Hạo cũng được cầm bóng tấn công lần đầu tiên.

Bình thường ở trong trường, Lý Hạo cũng thích chơi bóng với các anh em, cho nên lúc vừa bắt đầu, cậu muốn ép trình độ của mình xuống để đấu với Jack xem2sao, kết quả thực sự quá thua thiệt, thoáng cái đã 12:0, tình hình này buộc cậu phải lựa chọn bung sức.

“Vút!”

Lý Hạo hoàn toàn phóng thích bản thân quả thực quá đáng sợ, cơ bản không cần dựa vào quá nhiều động tác giả để vượt qua phòng thủ của Jack, bởi vì tốc độ của cậu thực sự quá nhanh, đến mức Jack muốn theo chặt cậu cũng không thể!

Với một động tác chuyển hướng đơn giản, Lý Hạo nắm lấy khoảng thời gian chênh lệch, triển khai động tác, chỉ một bước đã bỏ rơi Jack ở đằng sau, dễ dàng đột phá, bước nhanh tới rổ.

Jack bị Lý Hạo bỏ rơi thì không cam lòng, vẫn ra sức đuổi theo phía sau, định cho Lý Hạo biết tay bất cứ lúc nào.

Lý Hạo vừa block cậu ta một quả, cậu ta cũng muốn tìm cơ hội đáp1trả!

Nhưng Lý Hạo sẽ cho cậu ta cơ hội ư?

Đương nhiên là không!

Nói thì chậm mà xảy ra thì nhanh, chỉ thấy Lý Hạo đến sát khu vực cấm dưới rổ, nâng bóng qua đỉnh đầu, hai chân dùng lực, trong nháy mắt cả người đã nhảy lên thật cao!

Jack liều mạng bám sát Lý Hạo nhưng hoàn toàn không theo kịp. Hiện giờ dù cậu ta có nhảy lên, trừ phi có thể vượt hoàn toàn trên Lý Hạo, còn không thì chỉ có phạm quy mà thôi.

“Bang!”

Ngay trước mặt Jack, Lý Hạo úp mạnh bóng vào rổ, sau khi úp xong cả người còn đung đưa một vòng trên khung rổ mới rơi xuống, hoàn thành một cú úp rổ đẹp như mơ.

“Đẹp lắm!”

“Quá ngầu!”

“Lý Hạo! Em sẽ sinh con cho anh!”

Trên sân bóng rổ như vỡ òa, không ít nữ sinh điên cuồng hét lên, không hề che1giấu niềm mến mộ của mình.

Ba cú đánh gây kích động nhất trong một trận thi đấu bóng rổ, Lý Hạo liên tiếp diễn hai cú trong số đó cho mọi người xem!

Cú chắn bóng long trời lở đất!

Cú úp rổ đầy khí phách!

“Điên rồi! Chắc chắn mình đang nằm mơ con mẹ nó rồi!”

Lâm Vĩ phấn khởi khiến thịt mỡ trên mặt rung lên, tự lẩm bẩm: “Nhưng nếu là nằm mơ, thì sao diễn viên chính chơi trội lại là Hạo Tử chứ?”

“Mơ em gái ông ấy! Đây là thật!”

Hoàng Ninh phát mạnh lên đùi cậu ta, toét miệng cười như điên: “Thật không ngờ, Hạo Tử có thể úp rổ được, thằng nhóc này thần thánh quá!”

Ở đây không phải là trận thi đấu chuyên nghiệp, cũng không phải là bóng rổ nhà nghề Mỹ với trình độ cao nhất, càng không phải trường đại học thể dục1thể thao, quả úp rổ thỏa chí như thế này thật sự quá hiếm thấy!

Mà thời điểm cảnh tượng chỉ có thể nhìn thấy trong ti vi hay máy tính thực sự xảy ra trước mắt, sức lay động tại sân đấu trực tiếp vượt xa lúc xem trên màn ảnh.

“Tốc độ của mày, cách nhảy của mày...”

Jack cũng luống cuống, nhìn Lý Hạo tràn trề tự tin, trên mặt cậu ta toát ra đầy nghi ngờ, cảm thấy đối thủ trước mắt trong phút chốc hoàn toàn đổi thành người khác.

Bất kể là tốc độ di chuyển hay khả năng bật cao, Lý Hạo hiện giờ đều mạnh hơn lúc trước rất nhiều, Jack không thể theo kịp cậu!

“Lên rổ!”

“Nhảy lùi ném bóng!”

“Dừng ném bóng!”

“Úp rổ!”

“Xoay người ném bóng!”

Trong mấy hiệp tiếp theo, Lý Hạo hệt như có thần giúp đỡ. Sau khi có tố chất thân thể mạnh mẽ làm bàn đạp, Lý Hạo hoàn toàn phóng thích bản thân, mỗi lần tấn công đều như nước chảy mây trôi, mỗi động tác đều phóng khoáng tự nhiên, khiến phòng thủ của Jack vô tác dụng.

“12:12!”

Sau khi Lý Hạo ném quả thứ sáu chính xác vào rổ, Lâm Vĩ kích động hét lên làm cho mỡ toàn thân rung rinh.

Từ 12:0 khiến người ta tuyệt vọng ban đầu, Lý Hạo đã liên tục gỡ được sáu quả như kỳ tích, phản công lại Jack, mạnh mẽ lội ngược dòng, quân bình tỷ số 12:12.

Còn bên kia, đám Lã Hạ Hầu và Jack mặt mày xám xịt, sự đả kích do Lý Hạo liên tục đạt được điểm số giống như một ngọn núi vô hình, đè nặng xuống lòng bọn họ, khiến bọn họ không thở nổi.

Trong sân đấu, nếu lúc trước Jack còn đầy đắc ý, thì hiện giờ trong lòng vô cùng chán chường, động tác chân cũng dần dần chậm lại, càng không tạo được uy hiếp đối với Lý Hạo đang bừng bừng khí thế.

Nói đơn giản, Jack đã hoàn toàn ngây dại trước một Lý Hạo đột nhiên bùng nổ, ngay cả thực lực của bản thân cũng không phát huy được, đương nhiên không thể nào đánh bại được Lý Hạo.

Thời khắc cuối cùng, trận bóng rổ này nghiễm nhiên biến thành đại chiến ba điểm, ai có thể ném ba điểm trước thì sẽ kết thúc trận đấu.

“Bang!”

Theo một tiếng vang giòn giã êm tai bóng chui trót lọt qua rổ, Lý Hạo thừa thắng xông lên, nhanh gọn dứt khoát ném quả trí mạng cuối cùng, hạ gục Jack, thành công kết thúc trận đấu!

“Đẹp lắm!”

Thời khắc này, toàn bộ sân bóng rổ đều vang lên tiếng hoan hô vỡ òa. Các anh em chung phòng với Lý Hạo xông thẳng vào, ông chặt lấy cậu!

Họ quá kích động!

Không chỉ vì Lý Hạo đã trình diễn một trận bóng rổ hết sức đặc sắc, mà còn vì Lý Hạo đã thay trường của họ, đất nước của họ, cho đám người Anh tưởng mình là đúng này được nếm trải sự lợi hại của người Hoa!

Cảm giác hãnh diện ấy thực sự quá sung sướng!

Một trận quyết đấu bóng rổ, có chắn bóng, có úp rổ, có cả cú ném ba điểm quyết định!

Chẳng lẽ còn màn lội ngược dòng nào đặc sắc hơn hay sao?

Lý Hạo giãy ra khỏi những cái ôm của các anh em đang kích động, thấy Jack xấu hổ giận dữ nhìn chằm chằm mình ở bên cạnh, khóe miệng cậu cong lên thành nụ cười nghiền ngẫm.

“Nghe nói cậu cảm thấy bản thân mình rất cao?”

Lý Hạo nhún vai, bĩu môi nói: “Nhưng xin lỗi nhé, tôi vẫn là người thắng!”

 

Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Bạn chấm truyện được mấy điểm!
loading...
DMCA.com Protection Status