Vua mua sắm tam giới

Chương 3



Chương 3: Học sinh chuyển trường

Bởi vì bên cạnh wechat mà cậu thường dùng, vậy mà lại có thêm một biểu tượng wechat đậm màu!

“Chẳng lẽ chuyện tối qua thật sự không phải là mơ?” Lý Hạo dụi mắt, hít sâu một hơi, ấn lên cái biểu tượng wechat kia lần nữa

Màn hình điện thoại lóe lên, bước vào khung trò chuyện của wechat, nhật ký trò chuyện của cậu với Hằng Nga vẫn chưa xóa, đang hiện lên rõ ràng trong điện thoại của Lý Hạo! “Thế này là gặp ma thật rồi à?”

Lý Hạo cảm thấy thế giới quan của mình sắp sụp đổ cả rồi, chẳng lẽ trên đời này thật sự có thần tiên ư? Không thì tại sao giờ đây trong điện thoại lại đột nhiên có thêm một Wechat có thể kết nối3với họ? Nếu như thế giới này thật sự có tiền phật đầy trời, vậy phải chăng cũng sẽ có địa ngục cửu u? Chẳng lẽ wechat của mình cũng có thể kết nối với những sự tồn tại đó sao? Lý Hạo rối loạn, bỗng nhiên liếc đến trong nhóm bạn bè có trạng thái Hằng Nga mới đăng, liền nhấp lên mở ra

“Hôm nay là đại thọ của Vương Mẫu nương nương, ta đã mua một lễ vật vô cùng đặc biệt từ một vị đạo huynh, chỉ mong Vương Mẫu nương nương sẽ thích.” Sau câu này còn thêm vào ba biểu tượng lo lắng thấp thỏm, xem ra Hằng Nga quả thực vô cùng xem trọng đại thọ lần này của Vương mẫu

“Chúc cô may mắn nhé!”

Trong lòng Lý Hạo1âm thầm mặc niệm

“Hạo Tử, mau dậy đi, sáng nay có tiết của Lưu lão quỷ, nếu đến trễ thì cậu biết hậu quả rồi đó!” Hoàng Ninh đã mặc đồ đàng hoàng xuống giường, ngẩng lên gọi Lý Hạo

“Ừ, đến đây!”

Lý Hạo vừa nghe đến ba chữ “Lưu lão quỷ”, tim đã đập thình thịch, liền nhanh chóng mặc xong quần áo rồi vọt ra ban công rửa mặt.

Bọn Lý Hạo học chuyên ngành Trung y ở Viện Y học Hoa Hạ, Lưu lão quỷ mà Hoàng Ninh nói tên thật là Lưu Tranh, là giáo viên chủ nhiệm kiêm giảng viên môn chẩn đoán Trung y của họ, vì thường ngày ông vô cùng nghiêm khắc, rất nhiều sinh viên muốn lười biếng sống qua ngày đều đã từng bị nếm mùi8đau khổ dưới tay ông, cho nên mọi người đều bí mật đặt cho ông cái tên giảng viên ma quỷ, gọi tắt là Lưu lão quỷ.

Theo tiếng chuông báo sắp vào lớp, Lý Hạo, Hoàng Ninh và Lâm Vĩ lao vào trong giảng đường, đa số mọi người đều đang lật sách ôn tập nội dung đã học bữa trước, còn chưa đến giờ lên lớp mà bầu không khí đã đậm tính học tập như vậy, quả là so với học sinh cấp ba chỉ hơn chứ không kém, hoàn toàn không có một chút hành vi tệ hại như cúp học, lên lớp chơi điện thoại hay ngủ gật của sinh viên đại học mà người ta thường nói.

Bởi vì tất cả mọi người đều biết, nhỡ mà chọc phải Lựu9lão quỷ, thì không chỉ lãnh sự trừng phạt của riêng ông ta, mà còn khiến cả lớp phải gặp họa! Chẳng có ai muốn trở thành kẻ thù của cả lớp cả!

Sau khi bọn Lý Hạo bước vào lớp học cũng nhanh chóng tìm chỗ ngồi xuống, nhưng khi vừa chuẩn bị mở sách ra ôn tập, ánh mắt đột nhiên lại dính chặt vào bóng dáng của một cặp đôi bên ngoài cửa, rồi bàn tay đang cầm quyển sách bỗng siết chặt!

Vương Doãn và Tô Linh!

Chỉ lát sau, ngoài Lý Hạo thì mọi người trong lớp cũng nhìn thấy hai người họ, lập tức liền phát ra một trang tiếng thán phục.

Trong trường, Vương Doãn cùng xem như có chút tiếng tăm, tuy không học cùng chuyên ngành với bọn Lý7Hạo, nhưng mọi người đều biết gã ta, mà Tô Linh lại là hoa khôi của lớp họ, hai người này cùng xuất hiện, bỗng chốc thu hút ánh mắt của tất cả mọi người

“Cái tên này vậy mà lại cùng lên lớp với cô ấy, đúng là làm bẩn mắt chó cấp hợp kim titan 24K của ông mày rồi!” Hoàng Ninh nhìn vẻ mặt khó coi của Lý Hạo, trong lòng cũng tương đối không phục, lại biết bản thân không cách nào đối chọi trực tiếp với Vương Doãn, chỉ có thể cắn răng nhẹ giọng mắng mỏ

Nghe thấy tiếng bàn luận xầm xì của các bạn học, Tô Linh hơi ngượng ngùng dựa vào bên người Vương Doãn, mà sau khi cảm nhận được ánh mắt ngưỡng mộ của những bạn nữ khác, cô ta lại không nhịn được thỏa mãn hếch cằm

Có cô gái trẻ nào mà không có chút lòng hư vinh?

Tổ Linh cũng không ngoại lệ, cũng vô cùng hưởng thụ cảm giác được người người ngưỡng mộ ghen tị này, trước đây khi yêu đương với Lý Hạo, cô ta chưa từng hưởng thụ cảm giác này, nhưng giờ đây lại có được sự thỏa mãn vô cùng lớn.

Nét mặt Vương Doãn vẫn cái kiểu ngạo mạn vênh váo như trước, ánh mắt gã lướt qua đám đông, cuối cùng dừng lại trên người Lý Hạo, khóe miệng nhếch lên nụ cười khinh miệt, kéo lấy vai Tô Linh, đưa cô ta đi tìm chỗ ngồi

“Tớ thật muốn hung hăng đánh lên cái bản mặt giả tạo của hắn một cái!” Nhìn hành động cố ý ra oai của Vương Doãn, Trương Côn siết chặt nắm đấm, cắn răng nói

Lý Hạo dời mắt đi, cúi đầu nhìn quyển sách trên bàn, nhưng một chữ cũng chẳng vào đầu

“Biết ngay các cậu nước tới chân mới nhảy mà, mấy tên nhóc này thật là...”

Chuông vào lớp vang lên, Lưu lão quý đúng giờ bước vào lớp học, nhìn sinh viên cúi đầu lật sách, nét mặt uy nghiêm của ông nở ra một nụ cười khổ, lắc đầu nói: “Được rồi, hôm nay tôi không kiểm tra, các anh các chị không cần căng thẳng nữa.”

“Phù...”

Nghe thấy lời này của Lưu lão quỷ, cả lớp đều tập thể thở phào.

“Được rồi, giới thiệu với mọi người một chút.” Lưu Tranh nghiêng người, ánh mắt thoáng vẻ sùng bái nhìn ra cửa

Ánh mắt sinh viên trong lớp đều hướng theo ánh mắt ông nhìn về phía cửa, chỉ thấy ngoài cửa lại xuất hiện hai người, một già, một trẻ.

Ông lão tóc bạc mà sắc mặt vẫn hồng hào, tuy đã lớn tuổi, nhưng bước đi vẫn vững chắc, không thấy chút nào vẻ già nua.

Mà cô gái kia vừa xuất hiện thì tựa như trăng sáng trên trời, phút chốc che lấp hết ánh sáng của tất cả các bạn nữ khác, tóc tơ như suối, mắt trong như nước, da trắng như tuyết, bộ quần áo thoải mái rộng thùng thình cũng không che được vóc dáng tinh tế, thắt lưng nhỏ nhắn yêu kiều, đôi chân thẳng thon dài, đủ hớp hồn bất cứ trái tim hoang dã lạc lối nào của cô.

Chỉ có điều sự lạnh lùng xa cách trên gương mặt lại bủa vây lấy cô, khiến người ta nhìn mà sợ hãi.

“Đây là người thầy có ơn với tôi, nhân vật được kính trọng trong trong giới Trung y ngày nay, thậm chí là trong cả giới y học nói chung, lão tiền bối Thần Dục!” Ánh mắt của lão quỷ Lưu Tranh đầy sự kính trọng, long trọng giới thiệu: “Ngài sẽ đến trường chúng ta đảm nhiệm chức Hiệu trưởng danh dự kiêm Chủ nhiệm khoa Trung y, sau này có sự chỉ đạo của thầy, khoa Trung y chúng ta sẽ ngày một phát triển!”

Lúc này, cả giảng đường vang tiếng vỗ tay ầm ầm như sấm

“Ha ha, chào các bạn sinh viên, ngày nay sức ảnh hưởng của Trung y chúng ta còn xa mới bằng Tây y, chúng tôi già rồi, tương lai là của các bạn ở đây, mọi người phải nỗ lực!” Lão tiền bối Thần Dục thân thiện hơn Lưu lão quỷ nhiều, ông cười một tiếng, sau đó chỉ vào cô gái lạnh lùng xinh đẹp như tiên bên cạnh, nói: “Đây là cháu gái của tôi, Thần Hi, cũng sẽ chuyển đến lớp cùng học tập với mọi người.” “Woa! Lại có một bạn gái xinh đẹp chuyển đến, ha ha ha, thật là tốt quá rồi!” “Bạn học Thần Hi, chào mừng bạn đến với lớp chúng mình, có gì không hiểu cứ đến hỏi mình, chúng ta kết bạn trên wechat đi!”

“Bạn học Thần Hi, bạn mới đến, hay là tối nay để mình mời bạn ăn một bữa chào mừng đến nơi này!”

Nghe thấy Thần Hi sẽ chuyển đến cùng lớp học tập, các bạn nam trong lớp bỗng sôi nổi hẳn lên, người nào người nấy hai mắt sáng rực, ồn ào quái gở trêu chọc

Lý Hạo yên lặng ngồi đó, tuy cậu cũng không thể không thừa nhận Thần Hi thật sự là cô gái cực kỳ xinh đẹp thu hút mọi ánh nhìn, nhưng bây giờ cậu vừa mới thất tình, đặc biệt là Vương Doãn và Tô Linh còn đang thản nhiên thắm thiết trước mặt, cậu thật sự không dậy nổi hứng thú ồn ào cùng mọi người

“Tôi không có hứng thú với các bạn, cũng mong mọi người đừng bỏ quá nhiều công sức vào tôi, tránh gây nên phiền toái cho tôi.” Thần Hi lên tiếng, giọng nói trong trẻo, êm tai tựa oanh hót giữa rừng, nhưng giọng điệu lại hiện rõ sự lạnh lùng khiến người ta sợ hãi, phút chốc đã dập tan sự nhiệt tình của biết bao bạn nam

“Bạn học Thần Hi cần gì phải xa cách như vậy? Sau này mọi người đã là bạn học, kết bạn một chút thì có làm sao? Hơn nữa cũng thuận tiện cho việc cùng nhau trao đổi học thuật sau này mà!”

Trên mặt Vương Doãn vẫn duy trì nụ cười mà gã tự cho là mê hoặc, ra vẻ khí chất hơn người, lên tiếng.

“Mẹ kiếp, tên này quá là không biết xấu hổ rồi đấy

Nó cũng không phải người của lớp chúng ta, Thần Hi chuyển đến lớp này thì cũng có là bạn học với nó quái đâu!” Lâm Vĩ trừng mắt nhìn Vương Doãn, vẻ mặt khinh thường nói

“Trao đổi học thuật à? Với các bạn ư?”

Thần Hi sau khi nghe vậy, trên gương mặt hoàn mỹ của cô lướt qua nét cười giễu cợt, ánh mắt lạnh bằng nhìn Vương Doãn đang ra vẻ khí chất hơn người, lạnh nhạt nói: “Thế này đi, trong tất cả các bạn, chỉ cần có một người có thể lưu loát đọc hoàn chỉnh bài vè Thang Đầu Ca căn bản nhất trong Trungy, tôi liền thừa nhận mọi người có đủ tư cách làm bạn học với tôi!”.

Một câu thôi, chốc lát đã làm cả giảng đường im lặng như tờ, nhìn bề ngoài Thần Hi có vẻ yểu điệu, nhưng lại có sự kiêu ngạo thuộc riêng cô.

 

Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Bạn chấm truyện được mấy điểm!
loading...
DMCA.com Protection Status